Trước mắt anh là một con voi to lớn, đang bị cột lại bởi một sợ dây thừng nhỏ bé và mong manh chứ chẳng phải là sợi dây xích dày cộm. Sợi dây thừng này con voi chỉ cần giật nhẹ cũng đứt và nó có thể tự giải thoát cho chính mình. Nhưng lý do gì khiến nó không làm vậy?
Anh ta đi hỏi người chủ con voi…
Chủ voi trả lời:
“Dễ hiểu thôi, khi chúng còn là con voi con, thì tôi dùng sợi dây thừng nhỏ bé kia trói chúng là đủ. Và chính điều đó khiến chúng nghĩa rằng chúng không bao giờ có đủ sức giật đứt sợi dây. Dù cho bây giờ chúng đã lớn, chúng cũng chẳng bao giờ thử giật đứt sợi dây và thoát ra”.
Điều này làm chàng trai ngạc nhiên lắm. Hóa ra là những con voi này cho dù có thể giật đứt sợi dây một cách dễ dàng, nhưng do chúng nghĩ chúng không làm được điều đó, nên cứ mãi chịu trói buộc như vậy.
Suy ngẫm:
Cũng giống như con voi trên, có bao nhiều người đang lãng phí cuộc sống chỉ vì nghĩa rằng chúng ta không thể làm được điều nào đó, dù trước đó chúng ta đã thất bại một lần?
Hãy luôn luôn cố gắng, kiên trì và bền bỉ, đừng chỉ sợ một chút khó khăn thử thác nhỏ bé kia, hãy thoát ra khỏi “vùng an toàn” của bạn, rồi thành công sẽ đến với bạn.
(Sưu tầm)